ĐÊM
MƠ GẶP TỐ NHƯ 𣈘𣊍﨤素如
Meeting TỐ NHƯ in my dreams
Cố nhân nhập ngã mộng 故人入我夢
You have been in my dreams, old
friend
Đỗ Phủ 杜甫
Thơ: TRẦN HỒNG
CHÂU
Thể thơ: Lục-Bát (6-8) gồm 32 câu
Nôm, English texts and Notes by LÊ VĂN ĐẶNG
Nguồn: ĐỂ TƯỞNG NHỚ
NGUYỄN DU. Ban Tu Thư Viện Việt-Học 2002
ĐÊM MƠ GẶP TỐ NHƯ 𣈘𣊍﨤素如
Cố nhân nhập ngã mộng 故人入我夢
You have been in my dreams, old
friend
1-4
Đoạn trường1 vút
nẻo mờ khuya 断腸潷𡑩
Trăng soi gối chiếc2 mây
lìa cành non 𦝄襘隻離梗嫩
Thu về đậm nhạt tấm son3 秋湛𤁕𧹪
Đàn vương mộng cũ lối mòn4 về đâu
彈𥿁夢𡓃兜
5-8
Đoạn trường (1) nửa
gánh qua cầu 断腸姅梗戈橋
Vần xoay núi biếc vẫn mầu thủy chung5
運搓𡶀碧沕牟始終
Cảo Thơm6 còn lẻ kiếm
cung 稿群𥛭劔弓
Đàn say tóc trắng mịt mùng âu lo
彈醝𩯀𤽸𩆪𦆟謳𢣿
9-12
Cúc vàng thu gọi hư vô 秋噲虛無
Trăng bên giường bệnh đoạn trường1 là đâu 𦝄邊床病断腸羅兜
Mấy thu kinh khuyết tình sâu
氽秋涇闋情溇
Mấy trăng cổ độ vương hầu loạn ly
氽𦝄古渡王侯亂离
13-16
Tiếng đàn7 cong
vút làn mi 㗂彈𢏢潷瀾眉
Long thành cầm giả8 hay
vì Tầm Dương8a 龍城琴者能為潯陽
Bâng khuâng9 ảo
giác phố phường 氷傾幻覺浦坊
Hương thề quanh quất10 đoạn trường1 héo hon11 香誓𨒺橘断腸痚𤈊
17-20
Đoạn trường1 gói
chặt tấm son3 断腸𢶒秩𧹪
Một thiên bạc mệnh12 chưa
mòn tuyết băng 𠬠篇薄命渚雪氷
Bóng ai lãng đãng13 cầm
trăng14 𩃳埃朗蕩琴𦝄
Gió thu hồng biếc một vầng quan san15
秋紅碧𠬠暈關山
21-24
Lửa hương16 một nắm tro
tàn 焒香𠬠捻烣殘
Hồng lam trăm mối17 đoạn
trường1 về đâu18 紅𤾓䋦断腸兜
Đường đời còn mãi phân vân
塘𠁀群買分云
Thì xin ước hẹn vô vàn mai sau19 時吀約無万𣈕𡢐
25-28
Thì xin tát cạn nguồn sầu
時吀摌𣴓源愁
Nghìn thu20 tuyệt
bút điểm mầu vấn vương 𠦳秋絶筆㸃牟𦄞𥿁
Phấn hương thừa nhặt nẻo đường
粉香餘抇𡑩塘
Nòi21 tình ai cũng đoạn
trường1 với ai 㐻情埃拱断腸貝埃
29-32
Đêm thu22 mộng triệu23 khơi miền
𣈘秋夢兆沔
Đoạn trường1 bướm
trắng ưu phiền gió trăng24 断腸𧊉𤽸憂煩𦝄
Gặp Người25, ta lại cố nhân26 﨤𠊛些吏故人
Bất tri tam bách27 …
một vần28 cảm thông 不知三百…沒韻感通
TRẦN HỒNG CHÂU
TRÍCH DẪN
Phần trích dẫn chữ Nôm, chép từ
bản Đoạn Trường Tân Thanh (1902);
chữ Anh, chép từ The Tale of
Kiều do Huỳnh Sanh Thông dịch (1983).
0. 夢李白 <杜甫> Mộng
Lý Bạch
死別已吞聲,生別長側側.Tử biệt dĩ thôn thanh, Sanh biệt trường trắc trắc.
江南瘴癘地,逐客無消息.Giang Nam chướng lệ địa, Trục khách vô tiêu tức.
故人入我夢,明我長相憶.Cố nhân nhập ngã mộng, Minh ngã trường tương ức.
君今在羅網,何以有羽翼.Khủng phi bình sanh hồn, Lộ viễn bất khả trắc.
恐非平生魂,路遠不可測.Quân kim tại la võng, Hà dĩ hữu vũ dực.
魂來楓葉青,魂返關山黑;Hồn lai phong diệp thanh, Hồn phản quan san hắc.
落月滿屋樑,猶疑照顏色.Lạc nguyệt mãn ốc lương, Do nghi chiếu nhan sắc.
水深波浪闊,無使蛟龍得.Thủy thâm ba lãng khoát, Vô sử giao long đắc.
江南瘴癘地,逐客無消息.Giang Nam chướng lệ địa, Trục khách vô tiêu tức.
故人入我夢,明我長相憶.Cố nhân nhập ngã mộng, Minh ngã trường tương ức.
君今在羅網,何以有羽翼.Khủng phi bình sanh hồn, Lộ viễn bất khả trắc.
恐非平生魂,路遠不可測.Quân kim tại la võng, Hà dĩ hữu vũ dực.
魂來楓葉青,魂返關山黑;Hồn lai phong diệp thanh, Hồn phản quan san hắc.
落月滿屋樑,猶疑照顏色.Lạc nguyệt mãn ốc lương, Do nghi chiếu nhan sắc.
水深波浪闊,無使蛟龍得.Thủy thâm ba lãng khoát, Vô sử giao long đắc.
Separation
by death must finally be choked down,
but separation in life is a long anguish,
Chiang-nan is a pestilential land; no word from you there in exile.
You have been in my dreams, old friend, as if knowing how much I miss you.
Caught in a net, how is it you still have wings?
I fear you are no longer mortal; the distance to here is enormous.
When your spirit came, the maples were green; when it went, the passes were black.
The setting moon spills light on the rafters; for a moment I think it's your face.
The waters are deep, the waves wide; don't let the river gods take you.
Chiang-nan is a pestilential land; no word from you there in exile.
You have been in my dreams, old friend, as if knowing how much I miss you.
Caught in a net, how is it you still have wings?
I fear you are no longer mortal; the distance to here is enormous.
When your spirit came, the maples were green; when it went, the passes were black.
The setting moon spills light on the rafters; for a moment I think it's your face.
The waters are deep, the waves wide; don't let the river gods take you.
[Translated
by Mike O’Connors]
Thơ Đổ Phủ có hai bài Mộng Lý Bạch, sau đây là bài thứ 2.
夢李白二首之二 Mộng Lý Bạch, nhị thủ chi nhị
浮雲終日行,遊子久不至;Phù vân chung nhật hành, Du tử cửu bất
chí ;
三夜頻夢君,情親見君意.Tam dạ tần mộng quân, Tình thân kiến
quân ý.
告歸常局促,苦道來不易.Cáo quy thường cục xúc, Khổ đạo lai bất dịch.
告歸常局促,苦道來不易.Cáo quy thường cục xúc, Khổ đạo lai bất dịch.
江湖多風波,舟楫恐失墜.Giang hồ đa phong ba, chu tiếp khủng thất
trụy.
出門搔白首,若負平生志,Xuất môn tao bạch thủ, Nhược phụ bình sanh chí,
出門搔白首,若負平生志,Xuất môn tao bạch thủ, Nhược phụ bình sanh chí,
冠蓋滿京華,斯人獨憔悴.Quan cái mãn kinh hoa, tư nhân độc tiều
tụy.
熟 云網恢恢,將老身反累.Thục vân võng khôi khôi, Tương lão thân phản luy.
熟 云網恢恢,將老身反累.Thục vân võng khôi khôi, Tương lão thân phản luy.
千秋萬歲名,寂寞身後事.Thiên thu vạn tuế danh, Tịch mịch thân
hậu sự.
1 [0199-0200]
𠳐呈主䀡詳 Vâng trình hội chủ xem tường,
麻牢𥪞数斷腸固𠸜 Mà sao trong sổ đoạn trường
có tên.
I showed them to our League Chief and was told,
Your name is marked in the Book of the Damned.
Non 20 câu Truyện Kiều có từ “đoạn trường”, sau đây là một số trường
hợp.
[1681-1682]
傷強𢪀𢪀強𤴬 Thương càng nghĩ nghĩ càng đau,
傷強𢪀𢪀強𤴬 Thương càng nghĩ nghĩ càng đau,
断腸埃固戈橋買 Đoạn
trường ai có qua cầu mới hay
Love wakened thoughts, and thoughts aroused more pain,
Who could stamp out his sorrow, quench his grief?
[1859-1860] 小姐吏𠯦𥙩娘 Tiểu thư lại thét lấy nàng,
[1859-1860] 小姐吏𠯦𥙩娘 Tiểu thư lại thét lấy nàng,
局𢝙𢭮曲断腸意之 Cuộc vui gảy khúc đoạn tràng ấy
chi
Again the mistress shouted at the slave,
Why play that doleful tune and kill our joy?
[1943-1944] 𠸂𠱤𢷣餒断腸 Sụt sùi giở nỗi đoạn trường,
湥珠潯瀉㵣𧛇襖撑 Giọt châu tầm tã ướt tràng áo xanh.
He cries his anguish bursting into sobs,
And teardrops soaked the flap of his blue gown.
[2665-2666] 魔迻𡓃鬼塘 Ma đưa lối quỷ đem đường,
吏尋仍准断腸麻𠫾 Lại tìm những chốn đoạn trường mà đi
By friends inspired, by demons led astray,
She left and darted down the path of thorns.
[2675-2676] 朱𤯩墮𣨰𣹓 Làm cho sống đoạ thác đày,
断腸朱歇刼尼買催 Ðoạn trường cho hết kiếp này mới
thôi
On earth she suffers torments fit
for hell,
And they shan’t end until her life time ends.
[3211-3212] 娘浪為𡭧藝𨔈 Nàng rằng vì chút nghề chơi,
断腸㗂意害𠊛闭𥹰 Ðoạn trường tiếng ấy hại người bấy
lâu .
“This pleasant little pastime,”
answered she,
“Once earned me grief and woe for many years.
2 [1225-1226] 彚𦝄埃仕堆 Vừng trăng ai xẻ làm đôi,
“Once earned me grief and woe for many years.
2 [1225-1226] 彚𦝄埃仕堆 Vừng trăng ai xẻ làm đôi,
姅印襘隻姅𤐝𨤵長 Nửa in gối chiếc nửa soi dặm
trường
Who split the lover’s moon?
Half stayed and slept by her pillow, half lit his far road.
3 [1225-1226]
边𡗶𧣳𣷭巴爲 Bên trời góc bể bơ vơ,
𧹪滑旦包𣇞朱派 Tấm son
gột đến bao giờ
cho phai.
Stranded and waited upon a distance shore,
When could she evercleanse her heart of love.
4 [1121-1122] 𡓃洌沫唏霜 Lối mòn lướt mướt hơi sương,
𢚸圭𠫾𨀈塘𤴬 Lòng quê đi một bước đường một đau.
Grass wanly gleamed with dew along
the trail,
As step by stept went, she yarned for home.
5 [0351-0352] 㐌𢚸君子多忙 Ðã lòng quân tử đa mang,
𠳒𠳐鑿𥒥鐄始終 Một lời vâng tạc đá vàng thủy
chung.
To your kind bosom you have taken
me,
I’ll etch your word, our troth, in stone and bronze.
6 [0007-0008] 稿𦹳吝𢷣𠓀畑 Cảo thơm lần giở trước đèn,
風情固錄羣傳史撑 Phong
tình có lục còn truyền sử xanh.
By lamplight turn these scanted
leaves,
And read a tale of love recorded in old book.
7 [2875-2876] 琴堂𣈗𣎃清 Cầm đường ngày tháng thanh nhàn,
𣅘㗂鶴㗂弹逍遙 Sớm khuya tiếng hạc tiếng đàn
tiêu dao .
Now, in his yamen, he lived
leisured days
Amidst the lute sweet sounds, the crane’s soft cries
8 [THC] 龍城琴者歌Long
Thành Cầm Giả Ca của Nguyễn Du 阮攸 trong Bắc Hành Tạp Lục 北行雜錄mang nhiều vọng âm bi thiết của Bạch Cư Dị trong Tỳ Bà Hành.
The Long Thành lute player’s song by Nguyễn Du contains the
mournful tones of Bạch Cư Dị in his Ballard of the Pi-pa.
8a [BCD] 琵琶行
<白居易>Bài thơ Tỳ Bà Hành của Bạch Cư Dị gồm 88 câu 7 chữ.
Lời Việt, Phan Huy Vịnh:
潯陽江頭夜送客
Bến
Tầm Dương, canh khuya đưa khách.
楓葉荻花秋瑟瑟 Quạnh hơi thu, lau lách đìu hiu …
…
座中泣下誰最多
Lệ
ai chan chứa hơn người ?
江州司馬青衫濕 Giang châu Tư
Mã đượm mùi áo xanh.
9 [0259-0260] 氷傾汝景汝𠊛 Bâng
khuâng nhớ cảnh nhớ người,
𢖵坭奇遇倍移蹎𠫾 Nhớ nơi kỳ ngộ vội dời chân đi.
Forlorn, he missed the scene, he missed the girl,
He rushed back where by chance the two had met.
10 [0147-0148] 原𠊛𨒺橘兜賖 Nguyên người quanh quất đâu
xa,
户金𥏍重本茄簮纓 Họ Kim tên Trọng, vốn nhà trâm anh.
He came from somewhere not so far away,
Kim Trọng, a scion of the noblest
stock.
11 [2833-2834]
𦛌蚕𣈜痚𤈊 Ruột tằm ngày một héo hon,
雪霜𣈜耗命
Tuyết sương
ngày một hao mòn hình ve.
(Thúy Kiều
Truyện Tường Chú, Chiêm Vân Thị).
The silk worm, spinning,wasted day
by day;
Tha gaunt cicada, bit by frost,
shrank more.
12 [0033-0034] 曲茄𢬣攄𢧚腔 Khúc nhà tay lựa nên xoang,
宮薄命吏強惱人 Một cung bạc mệnh lại càng não nhân
(Ðoạn Trường Tân Thanh,
Kiều Oánh Mậu, 1902).
She had composed a song called Cruel Fate,
To mourn all women in soul-rending
strains.
12a 曲茄拪攄𢧚章 Khúc nhà tay lựa nên chương,
𠬠篇薄命吏強惱人 Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân
(Thúy Kiều Truyện Tường Chú, Chiêm Vân Thị).
12b 曲茹𢬣捛𢧚章 Khúc nhà tay lựa nên chương,
宮薄命吏強惱人 Một cung bạc mệnh lại
càng não nhân
(Ðoạn Trường Tân Thanh,
Lâm Nọa Phu, 1870).
12c
曲茄𢬣路𢧚章 Khúc nhà tay lựa nên chương,
宮薄命吏強惱人 Một cung bạc mệnh lại
càng não nhân
(Ðoạn Trường Tân Thanh, Tăng Hửu Ứng, 1874)
12d 曲茄𢬣攄𢧚腔 Khúc nhà tay lựa nên xoang,
沒篇薄命吏強惱人 Một thiên bạc mệnh, lại càng
não nhân.
(Phong Tình Cổ Lục)
13 [1085-1086] 𡗶西朗蕩𩃳 Trời tây lãng đãng bóng
vàng,
復書㐌𧡊払𦤾坭 Phúc thư đã thấy tin chàng đến nơi
.
(Thúy Kiều Truyện Tường Chú, Chiêm Vân Thị)
14 [0467-0468] 軒𡢐撩産琴𦝄 Hiên sau treo sẵn cầm trăng,
倍傍生㐌𢬣𢪲昻眉 Vội vàng sinh đã tay nâng ngang mày.
In the back porch there hung his
moon shaped lute,
He hastened to present it in both
hand, at eyebrow’s height.
15 [1519-1520] 𠊛𨖲馭几𢺺袍 Người lên ngựa kẻ chia bào,
棱楓秋㐌𣑱牟關山 Rừng phong thu đã nhuốm màu quan
san.
He climbed his horse, she let go of
his gown,
Autumn was tingeing maple woods
with gloom.
16 [0381-0382] 責𢚸哬𠾿貝𢚸 Trách lòng hờ hững với lòng,
焒香祝底冷𣼰闭 Lửa
hương chốc để lạnh
lùng bấy lâu.
He said: Your heart cares not for what I feel,
So long you’ve let love’s fire burn to cold ash.
17 [0183-0184] 衮昂𤾓䋦边𢚸 Ngổn ngang trăm mối bên
lòng, 𢧚勾絶妙寓性情 Nên
câu tuyệt diệu ngụ trong tính tình.
Her bosom heaved in turmoil –
she poured forth a wondrous lyric fraught with all she she felt.
18 [1049-1050] 𢞂𦰟渃買沙 Buồn trông ngọn nước mới
sa,
花㵢蛮漠别𧗱兜 Hoa
trôi man mác biết là về đâu.
She sadly watched the river flow to
sea,
Where would this flower end, adrift and lost?
19 [0741-0742] 𣈕𡢐油固包𣇞 Mai sau dầu có bao giờ,
焠香意攄絲泛尼 Đốt lò hương ấy lựa tơ phiếm này.
Sometime, if ever you will tune this lute,
Or light that incense vessel.
20 [0415-0416] 英花𤼵洩外 Anh hoa phát tiết ra ngoài,
𠦳秋薄命𠁀才花 Nghìn thu bạc mệnh một đời tài hoa.
All charms and splendors from within burst forth,
She’ll live an artist’s life, a life of woe.
21 [1275-1276] 客游俸固𠊛 Khách du bỗng có một người, 其心户束拱㐻書香 Kỳ Tâm họ Thúc cũng nòi thư
hương.
Now, as a brothel patron, came a
man:
Kỳ Tâm of the Thúc clan, a well-read breed.
22 [0803-0804] 𣈘秋沒刻沒迡 Đêm thu một khắc một chầy, 氷傾如醒如醝沒命 Bâng
khuâng như tỉnh như say một mình.
(Phong Tình Cổ Lục)
The autumn night wore on, hour
after hour –
Alone, she mused, half wakeful, half asleep.
23 [0233-0234] 據𥪞夢兆麻推 Cứ trong mộng triệu mà suy,
身𡥵催固咦𣈕𡢐 Thân con thôi có ra gì mai sau.
As I interpret what the dream portends,
My life in days ahead won’t come too much.
24 [2733-2734] 茹終乍 Một nhà chung chạ sớm trưa,
𦝄𠖾𩈘𪉥𦯬齋𢚸 Gió trăng mát mặt muối dưa chay lòng.
The two now shared one roof –
The moon and wind cooled faces, while plain greens and salt
cleansed hearts
25 [2415-2416] 祸包𣇞固﨤𠊛 Họa bao giờ có gặp người,
為碎𠳨𠳒終身 Vì tôi cậy hỏi một lời chung thân .
Should you encounter her along your road,
Please bid her fortune yet ahead.
26 [1797-1798] 尋兜朱𧡊故人 Tìm đâu cho thấy cố nhân,
𥙩勾運命𢚹寅𢖵傷 Lấy câu vận mệnh khuây dần nhớ thương.
Where could he find her he had once
so loved,
He called it fate and duller throbbed his pain.
27 [TỐ NHƯ] 不知三百餘年後
Bất tri tam
bách dư niên hậu
天下何人泣素如 Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như
Không biết hơn ba trăm năm sau, Thiên hạ ai là người khóc Tố Như
(Độc Tiểu Thanh ký
讀小青記 ) . Nguyễn Du tự Tố Như (1765 – 1820).
Over three hundred years later,
will anyone in the world be
crying for Tố Như.
28 [1797-1798] 固才麻之才
Có tài mà cậy
chi tài, 才連貝灾韻 Chữ
tài liền với chữ tai một vần.
In talent, take no overweening pride,
For talent and disaster form a pair.
PHỤ CHÚ CHỮ NÔM
Các chữ Thuần Nôm dùng trong 32 câu thơ đều có trong một bản KIỀU Tham Khảo,
ngoại trừ trường hợp chữ trong bài thơ không có trong Truyên Kiều.
• 潷 (bút = khử ước) mượn âm, đọc
“vút”; chuyển âm: bút vút.
• [mờ] ý 昏(hôn), âm麻(ma); chuyển âm: ma mờ
[TKTTC, 0072]
Dấu xe ngựa đã rêu lờ mờ xanh
𨁪車馭㐌𧄈撑
• [khuya] ý 日(bộ nhựt),
âm虧(khuy); chuyển âm: khuy khuya
[PTCL, 0432]
森森氷園沒命 Xăm xăm băng lối vườn khuya một
mình.
[NK Thu Ẩm]
𡉦最𣈘立𤍶 Ngõ tối đêm khuya đóm lập lòe
• 氽 [mấy]
và尿(niệu=nước đái) là 2 dị thể, thuộc
bộ 水(thủy).
Rất nhiều bản Nôm, trong đó hầu hết các bản KIỀU, dùng chữ 氽,đọc “mấy”, không có giải thích nào hợp lý.
[TKTTC
1595-1596]
𢤜念景江湖 Chạnh niềm nhớ cảnh giang hồ,
牟塞氽務𦝄 Một màu quan tái, mấy mùa gió trăng.
𢤜念景江湖 Chạnh niềm nhớ cảnh giang hồ,
牟塞氽務𦝄 Một màu quan tái, mấy mùa gió trăng.
𠇍 [mấy]
một dạng của 爾(nhĩ = mầy); chuyển âm: mầy mấy.
Quốc Âm Thi Tập, Hoa Tiên Ký, Thanh Hoá Quan Phong, … dùng chữ 𠇍 [mấy].
[QÂTT bài 19] 滄浪𠇍坎船鈎 Thương Lang mấy khảm một thuyền câu,
景邏店清興 Cảnh lạ đêm thanh hứng bởi đâu.
[Hoa
Tiên 0057-0060] 𤐜𠇍𪔂香猊 Khói um mấy đỉnh hương nghê,
秩𦖑傳哙姚𧗱私齋 Chợt nghe truyền gọi Diêu về tư
trai.
[Thanh Hóa 6b]
埃𧗱塘意𠇍渡
Ai về đường ấy mấy
đò
𠇍梂𠇍舘些朱摱錢 Mấy cầu mấy quán ta cho mượn tiền.
• 𢏢[cong] ý 曲(khúc), âm 弓(bộ
cung); chuyển âm: cung cong
[TKTTC
[2117-2118] 妾如𡥵落 Thiếp như con én lạc đàn, 沛弓㐌𢜝𣘃𢏢 Phải cung rày đã sợ làn cây cong!
• 𣴓[cạn] ý 氵(bộ thủy), âm 件(kiện); chuyển âm: kiện cạn
[0267-0268] 審嚴謹槓髙墻 Thâm nghiêm kín cổng cao tường, 𣴓𣳔𦲿𧺀𢴑塘𪀄撑 Cạn dòng lá thắm dứt đường chim xanh.
[𢴑]
dứt:
ý1扌(bộ thủ), ý2 悉 (tất=hết); chữ Hội Ý.
• 㐻[nạp, nội] mượn âm đọc “nòi”.㐻奴對切音納.
PHỤ LỤC
1.
http://www.epochtimes.com/b5/1/9/25/c6226.htm
夢李白二首 唐朝‧杜甫
死別已吞聲,生別長側側。江南瘴癘地,逐客無消息。
故人入我夢,明我長相憶;君今在羅網,何以有羽翼? 恐非平生魂,路遠不可測。魂來楓葉青,魂返關山黑; 落月滿屋樑,猶疑照顏色。水深波浪闊,無使蛟龍得。
浮雲終日行,遊子久不至;三夜頻夢君,情親見君意。 告歸常局促,苦道來不易。江湖多風波,舟楫恐失墜。 出門搔白首,若負平生志。冠蓋滿京華,斯人獨憔悴。
熟云網恢恢?將老身反累!千秋萬歲名,寂寞身後事。
2. Bài Tựa Tỳ Bà Hành琵琶行并序
元和十年,予左遷九江郡司馬。明年秋,送客湓浦口,聞船中夜彈琵琶者,聽其音,錚錚然有京都聲;問其人,本長安倡女,嘗學琵琶於穆曹二善才。年長色衰,委身為賈人婦。遂命酒,使快彈數曲,曲罷憫然。自敘少小時歡樂事,今漂淪憔悴,轉徙於江湖間。予出官二年
恬然自安,感斯人言,是夕,始覺有遷謫意,因為長句歌以贈之,凡六百一十六言,命曰琵 琶行。
Năm Nguyên Hoà thứ 10, ta bị giáng chức làm Tư Mã ở quận Cửu giang. Qua mùa thu năm sau, đêm ra tiễn khách bên bến sông Bồn, chợt nghe thuyền ai có tiếng đàn Tỳ Bà vọng lại. Nghe trong tiếng đàn thánh thót, âm vang điệu nhạc ở kinh đô. Bèn hỏi gốc gác. Người đàn trả lời rằng: “Tôi vốn là con hát, quê ở Trường An, học đàn Tỳ Bà với hai danh sư Mục và Tào. Nay tuổi đã cao, nhan sắc tàn tạ, lấy chồng làm con buôn [thường theo thuyền buôn đi đây đi đó]”. Nghe vậy, cho dọn rượu ra đãi, xin nàng đàn lại cho nghe. Ðàn xong cảm xúc vô vàn, nàng bèn kể lại cuộc đời mình từ lúc còn trẻ, vui sướng, cho tới lúc lưu lạc giang hồ khổ nhọc. Ta bị đổi về đây đã được hai năm, thanh thản, yên ổn. Hôm nay nghe nàng nầy nói chuyện, cảm thương cho số phận lưu đày! Bèn làm một bài thơ dài tặng nàng ta, gồm 616 lời, gọi là Tỳ Bà Hành. (TS Nguyễn Hữu Vinh dịch)
Lê
Văn Đặng
trong
Nhóm Văn Học Chữ Nôm
Hải Biên, Mùa Đông Cuối Thu 2003-2012
‷
No comments:
Post a Comment